Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

Tự sự

Hà Vinh                                

Nhiễu điều phủ giá gương chong,
Mở soi hình bóng chạnh lòng sót sa.
Bụi thời gian sạm màu da ,
Muối tiêu ai rắc ,hạt cà ai gieo.
Sáu mươi xuân đã về chiều,
Gánh đời còn nặng bao nhiêu là tình.
Thương con ,nhớ bạn ,tiếc mình,
Chiêm bao chợt tỉnh ,bình minh qua rồi.
Nhạt nhoà tiếng hát đưa nôi,
Lời ru dài suốt một thời trẻ trung.
Xuân đi mưa nắng theo cùng,
Gió trời gieo bệnh lá vàng rơi rơi.
Trên dòng năm tháng buông trôi,
Anh xưa em cũ thành người cổ nhân.


  Trải bao nắng giãi mưa rầm,
Cây đời có được mấy lần tươi hoa.
Cùng em sang tuổi ông bà,
Hái hoa mướp với nụ cà tặng nhau.
Mướp vàng hương ngát lâu lâu,
Hoa cà tím ngắt một câu chuyện tình.
Tìm đâu thấy trúc bên đình,
Khi đôi chân mỏi gối chùng hỡi em !
                        *
                    *     *
Bồi hồi ngắm bóng trong gương,
Mắt chìm vào mắt ,lòng thương xót lòng.
  Thôi cùng đi tắm hồ Đông ,
Cho xanh lại tóc, cho hồng lại da.
Đắm say gì tuổi ông bà,
Vườn chiều hoa mướp nụ cà héo hon ./.

                                          Yên-Thế tháng 4 năm 2006

0 nhận xét:

Đăng nhận xét