Hà Vinh
Mặt trời lên . Bóng xế ngả sang chiều.
Tháng Chín trời thu rộn rã tình yêu.
Lúa mới rì rào gọi mùa gặt hái.
Cánh đồng vàng mê mải gío heo may.
Chẳng đợi hoàng hôn, không cần gối chăn dày.
Mắt khép hờ, là em đã ngủ say.
Bỏ lại phía sau những trang đời dang dở...
Ngôi nhà mồ hôi .Một vợ ba con.
Năm mươi hai mùa xuân . Sức trẻ hao mòn.
Về đâu nữa em ơi ! Mẹ già còn ở phía sau.
Ao xanh , vườn xanh. Cây chưa trút lá vàng.
Ở phía tây nam, bên góc trời tím ngắt.
Anh đi tìm đất cho em, là tìm nơi yên nghỉ.
Xả hơi đi em, lặng ngắt chuyện sầu bi.
Gói kỹ hờn căm,thù kia chưa trả.
Nghĩa tình xếp lại , bao giờ mở ra?
Lối cũ, đường xưa nhạt nhoà ký ức.
Én nhạn về...Còn đâu nữa vườn xuân.
Chỉ thấy ngác ngơ ba mầm xanh non nớt.
Tắm bụi đời sao lớn được thành cây?
Nghe chim kêu, gió cuốn phía trời tây.
Là ở bên đông thương nhớ lại dâng đầy.
Hỏi đất, gọi trời . Đòi mùa thu ấy...
Phải trả em về sau giấc ngủ nồng say!.
Thu Canh dần (2010)-Lưu bút biệt ly.
Từ đây xa vắng em Hào .(Người con thứ 7 của cha mẹ)
Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013
Copyright 2009 HÀ VĂN VINH : Lưu trữ thông tin. Powered by Blogger
Blogger Templates created by Deluxe Templates
Wordpress by Nattywp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét