Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Trên dòng sông cạn

Hà Vinh

Anh và em ta cùng đi câu .
Trên dòng sông khô không có thuyền ghe đậu .
Đất đá gồ ghề . Nhịp cầu khó nối .
Chỉ có anh và em ở hai đầu , hai bến bắc nam .
Dòng sông khô là con đường vào mỏ than .
Anh ngồi bến bắc cuối dốc thác ghềnh .
Nhớ em bến nam lênh đênh chiếc bóng .
Tóm mồi đi em ta cùng câu một dòng .


Đã qua rồi bao mùa hạ , thu , đông ,
Ngồi đợi cá không quản trời giông gió .
Mải trông tăm quên hết thủa hẹn hò .
Đấy là mùa xuân tuổi trẻ cuộc đời ,
Em còn là cô lái đò .Tình em như hạt mưa rơi .
Anh là sóng dòng sông dập dềnh bến đợi .
Đò em chở khách đầu xanh .
Hạt mưa em rơi giữa đời .
Xao dời vật đổi .Thấm thoát ba mươi năm .
Anh đi tìm bạn đã ngại đường xa .
Anh đến với hoa , hoa tàn nhị nát .
Không hẹn hò .Sao lại gặp nhau ?
Trên dòng sông khô xa phố xa làng .
Bờ Mận không hoa , nắng vàng như mật .
Xuân đang tàn ...Buồn anh mất em .
Tìm đâu thấy niềm vui như buổi làm quen.
Khi hai bến , hai thuyền .
Anh câu .
                        Em câu ./.

                                   Mùa xuân 1997 --Kỷ niệm cô Chanh .

0 nhận xét:

Đăng nhận xét