Hiến pháp hiện hành
của nước ta quy định tại điều 69: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo
chí, có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy
định của pháp luật”.
Công ước quốc tế về
những quyền dân sự và chính trị (mà Nhà nước Việt Nam ký tham gia ngày
24/9/1982) quy định cụ thể về quyền bày tỏ quan điểm, quyền hội họp và lập hội:
“Mọi người đều có quyền giữ vững quan niệm mà không bị ai can thiệp. Mọi người
đều có quyền tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm,
tiếp nhận, và phổ biến mọi tin tức và ý kiến bằng truyền khẩu, bút tự hay ấn
phẩm, dưới hình thức nghệ thuật, hay bằng mọi phương tiện truyền thông khác,
không kể biên giới quốc gia” (trích điều 19[1]); “Quyền hội họp có tính cách
hoà bình phải được thừa nhận” (trích điều 21); “Ai cũng có quyền tự do lập hội,
kể cả quyền thành lập và gia nhập các nghiệp đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình”
(trích điều 22). Những quy định tương tự cũng có trong Tuyên ngôn nhân quyền
của Liên Hiệp Quốc được công bố ngày 10/12/1948 mà mọi quốc gia thành viên đếu
phải tôn trọng
.
Căn cứ vào những quy
định đó, các ý kiến đóng góp cho việc sửa đổi Hiến pháp khác với quan điểm của
Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp do Quốc hội lập, đặc biệt là về những điều cơ
bản của thể chế chính trị (như Kiến nghị do 72 người ký trực tiếp ngày
19-1-2013, thường được gọi tắt là Kiến nghị 72, Tuyên bố của Hội đồng Giám mục,
Tuyên bố công dân tự do, ý kiến trên trang mạng Cùng viết Hiến pháp, và nhiều ý
kiến của đồng bào trong và ngoài nước trên các trang thông tin điện tử) là hoàn
toàn phù hợp với Hiến pháp và Công ước quốc tế về những quyền dân sự và chính
trị (dưới đây gọi tắt là Công ước quốc tế). Điều đó cũng đúng với nhiều tiếng
nói đòi dân chủ và thực hiện các quyền tự do đã được quy định trong Hiến pháp,
gắn liền với yêu cầu bảo vệ độc lập, chủ quyền quốc gia, hòa nhịp với các hình
thức đấu tranh của nông dân bị mất đất, của công nhân đòi việc làm và cải thiện
đời sống. Những tiếng nói đó của các tổ chức và nhóm như Hội đồng Giám mục,
nhóm các chức sắc tôn giáo, nhóm công dân tự do, nhóm Tuyên bố 258, câu lạc bộ
NoU, v.v., hoặc của nhiều cá nhân ở trong và ngoài nước mang tinh thần yêu nước
và khát vọng dân chủ, đều được bày tỏ một cách ôn hòa, hợp pháp.
Vậy nên cần thiết
phải khởi xướng một Diễn đàn trao đổi và tập hợp các ý kiến nhằm góp phần
chuyển đổi thể chế chính trị của nước ta từ toàn trị sang dân chủ một cách ôn
hòa. Đó là mục đích hoạt động của Diễn đàn, hoàn toàn phù hợp với hiến pháp của
nước ta và Công ước quốc tế. Diễn đàn này mang tên “Diễn đàn xã hội dân sự” và
có trang thông tin điện tử là nơi bày tỏ ý kiến của các tổ chức, các nhóm, các
cá nhân cùng theo đuổi mục đích nêu trên, với mong muốn xã hội dân sự ở nước ta
phát triển đúng với yêu cầu của một nước dân chủ.
Nhà cầm quyền cần
tôn trọng quyền bày tỏ quan điểm của công dân, thẳng thắn tranh luận và đối
thoại, từ bỏ cách đối xử không công bằng, không minh bạch và không đường hoàng
như đã và đang áp dụng đối với những kiến nghị sửa đổi Hiến pháp và những tiếng
nói đòi dân chủ khác với quan điểm của nhà cầm quyền. Ý kiến khác nhau cần được
tranh luận thẳng thắn để tìm chân lý; còn dựa vào quyền lực để cản trở việc
công bố, không đối thoại mà chỉ đơn phương phê phán, quy kết, thậm chí dùng
nhiều cách ngăn cấm và trấn áp thì không những vi hiến và trái với Công ước
quốc tế mà còn không đúng với tư cách chính đáng của một nhà cầm quyền.
Việc sửa đổi Hiến
pháp đang còn ý kiến khác nhau về những vấn đề cơ bản của thể chế chính trị. Dự
thảo Hiến pháp sửa đổi dự định trình Quốc hội thông qua trong kỳ họp cuối năm
tuy có một số điều chỉnh chi tiết nhưng về cơ bản vẫn duy trì thể chế toàn trị
của giới cầm quyền nhân danh Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN). Thực tế ở nước ta
cho thấy rõ: thể chế này đã tạo nên một bộ máy cầm quyền có nhiều quyết sách
sai trái và quan liêu, tham nhũng nặng; một “bộ phận không nhỏ” trong bộ máy
lợi dụng quyền lực (cả quyền cai trị và quyền sử dụng, định đoạt đất đai, tài
nguyên, tài sản công) cấu kết với một số nhà kinh doanh làm giàu bằng nhiều thủ
đoạn bất minh (cả trong khu vực kinh tế nhà nước và kinh tế tư nhân), hình
thành các nhóm lợi ích bất chính, xâm phạm quyền lợi của nhân dân, dẫn tới sự
phân hóa giàu nghèo quá bất công ở nước ta. Không ít người trong giới cầm quyền
các cấp cùng với các nhóm lợi ích và sự hậu thuẫn của thế lực bên ngoài đang
dựa vào bạo lực cùng nhiều thủ đoạn không chính đáng để duy trì quyền thống trị
đất nước theo thể chế toàn trị, có phần do tư duy giáo điều, bảo thủ, nhưng
phần quan trọng hơn, phổ biến hơn là do muốn bảo vệ và giành thêm lợi ích riêng
bất chấp lợi ích chung của đất nước, của dân tộc. Đó là nguyên nhân gốc rễ
khiến nước ta lâm vào khủng hoảng trên nhiều mặt: kinh tế suy giảm nặng và
không ổn định, văn hóa suy đồi, đạo đức băng hoại, môi sinh bị tàn phá, trình
độ phát triển và năng lực cạnh tranh thua kém nhiều nước trong khu vực, dân mất
lòng tin đối với bộ máy cầm quyền; trong khi đó, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn
lãnh thổ của nước ta đang bị thế lực bành trướng Trung Quốc gia tăng các hành
động xâm phạm.
Để vượt qua những
thách thức hiểm nghèo đối với đất nước và dân tộc, giải pháp cơ bản là phải cải
cách thể chế chính trị, chuyển từ toàn trị sang dân chủ, qua đó phát huy sức
mạnh hòa giải và đoàn kết dân tộc, mở ra thời kỳ phát triển mới cho đất nước và
bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền quốc gia. ĐCSVN, với vị trí là đảng đang
cầm quyền, tự nhận vì nước vì dân, có trách nhiệm thúc đẩy quá trình chuyển đổi
đó một cách chủ động, mở đầu bằng việc sửa đổi Hiến pháp. Đó là mệnh lệnh của
cuộc sống và cũng là phương án tối ưu cho sự chuyển đổi thể chế chính trị một
cách ôn hòa ở nước ta.
Nếu Hiến pháp sửa
đổi vẫn duy trì thể chế toàn trị được thông qua và ban hành chính thức thì các
thách thức mà đất nước và dân tộc đang đối mặt càng thêm nghiêm trọng dẫn tới
hệ quả khôn lường, dân càng thất vọng và bất bình, uy tín của nước ta trong
quan hệ quốc tế càng giảm sút. Đó thật sự là tai họa cho đất nước mà trách
nhiệm thuộc về giới cầm quyền.
Vì vậy, Diễn đàn xã
hội dân sự yêu cầu Quốc hội dừng việc thông qua bản Hiến pháp sửa đổi trong đó
thể chế chính trị hiện hành vẫn được duy trì về cơ bản, kéo dài thời gian thảo
luận về Hiến pháp và thật lòng tổ chức nghiên cứu, tranh luận một cách thẳng
thắn, nghiêm túc và công khai về những điều cơ bản của thể chế chính trị đang
còn ý kiến khác nhau.
Tuyên
bố Quyền dân sự và chính trị trị
Ngày 23 tháng 9 năm 2013
0 nhận xét:
Đăng nhận xét