Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

Thư Cụ Hồ gửi người vợ Tàu Tăng Tuyết Minh



                              Xin em thấu hiểu nỗi lòng ta
                              Chia tay từ dạo bến Ngân hà 
                              Ta ngày đêm vẫn hằng mong nhớ
                               Hỡi người vợ trẻ gốc Trung hoa.

                               Một giờ ân ái đã nên công
                               Huống chi đôi ta nghĩa vợ chồng
                               Được đảng đứng ra làm đám cưới
                               Anh Mao, anh Chu đều bằng lòng.

                               Ta còn nhớ mãi đêm hoa trúc
                               Em đẹp như tiên giáng cõi trần…
                               Cảm ơn Lê- nin và Các- Mác
                               Cho tôi người vợ tuổi còn xuân.

                               Nhưng đời ta vẫn còn trôi nổi
                               Tận vùng Nam Á của trời đông
                               Đệ tam quốc tế giao công tác
                               Dụ dân Việt Nam lên đại đồng…

                               Đến khi ta giành xong nửa nước
                               Tưởng rằng Ngưu Chức được đoàn viên
                               Nào ngờ ba đứa Đồng, Chinh, Duẩn
                               Ngăn cản không cho rước vợ hiền.



                               Chúng bảo ta là bậc vĩ nhân
                               Một lòng vì đảng với vì dân
                               Biết chi đến đàn bà con gái
                               Mà làm hư hỏng cái thanh danh.

                               Ta nói rằng ta cũng là người
                               Cũng ăn, cũng ngủ, cũng cần chơi
                               Chúng bèn lén lút dâng ta gái
                               Thị  Xuân, Thị Lạc, và bao người…

                               Vậy nên có thời ta quên em
                               Mải vui duyên sớm với tình đêm…
                               Nằm dài suy ngẫm ta ân hận
                               Muốn được cùng em phỉ ước nguyền.

                               Ngặt nỗi bây giờ cái sác ta
                               Đã ướp, trưng bày dưới nhà ma
                               Chôn sâu, khoá chặt trong hòm kính
                               Làm thần hộ mạng đảng lưu manh.

                               Nhưng rồi chẳng biết được bao lâu
                               Ta sợ mai đây sóng nước trào
                               Thây ta bị vứt vào mương cống
                               Thôi đành muôn kiếp hận thiên thu...



                                                                                Tháng 6-2013



0 nhận xét:

Đăng nhận xét