Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Hệ thần kinh khốn nạn là gì ?





Vuong Phamnhat

14/8/2015

 Vừa rồi, trên facebook của mình, Ngô Bảo Châu có nói về những kẻ "thần kinh khốn nạn", như là công bố một phát minh mới không thuộc lãnh vực toán học, giống như anh mới phát hiện ra một giống loài ở Việt Nam có hệ “thần kinh khốn nạn”. Đây là phát hiện mới, phải nói là rất mới.
 Chúng ta biết trong cơ thể con người bình thường chỉ có 02 hệ thần kinh là “hệ thần kinh trung ương” và “hệ thần kinh ngoại biên”. Hệ thần kinh trung ương phụ trách những suy nghĩ, tư tưởng. suy luận, phân tích..v.v.. và chủ yếu là bộ não với các neutron thần kinh; còn hệ thần kinh ngoại biên phụ trách các cảm giác đau đớn, nhịp tim, thăng bằng..v.v.. gồm tủy sống và các dây thần kinh trong cơ thể. Còn hệ ‘thần kinh khốn nạn” là phát hiện mới của Ngô Bảo Châu mới công bố trên fây búc của mình. Chúng ta cùng khảo sát phát kiến mới của anh.
 Ngô Bảo Châu là nhà toán học nổi tiếng thế giới với công trình chứng minh Bổ Đề Cơ Bản và giành được Huy chương Fields. Anh là người Việt Nam mang quốc tịch Pháp và vẫn giữ quốc tịch Việt Nam. Năm 2011, tổng thống Pháp Sarkozy trao tặng anh Huân chương Bắc đẩu Bội tinh của nhà nước Pháp. Ngô Bảo Châu làm việc bên Mỹ và Viện Đại học Chicago trao tặng danh hiệu giáo sư đã có những thành tựu xuất sắc (distinguished service professorships). Năm 2012, anh là hội viên danh dự của Hội Toán học Hoa Kỳ. Sau khi nhận giải Fields, anh được Mỹ, Pháp và nhiều nước mời về làm việc nghiên cứu toán học và cả Việt Nam cũng mời về. Cuối cùng, Ngô Bảo Châu đã nhận lời làm việc ở Viện chuyên về toán ở cả ba quốc gia là Pháp, Mỹ và Việt Nam. Giải Fields là một giải thưởng quốc tế rất danh giá về toán học. Do ông Nobel ngày xưa, khi chết có để di chúc dùng lợi nhuận từ tài sản của mình làm giải thưởng cho các nhà khoa học về các lãnh vực vật lý, hóa học, sinh học..v.v.. nhưng không có toán học. Bởi vì Nobel có cô vợ trẻ phụ rẫy bỏ theo nhân tình, mà gã nhân tình là giáo viên dạy toán; cho nên Nobel ghét. Có đôi khi, những quyết định của bậc vĩ nhân bị chi phối bởi lý do rất đời thường, không có gì lạ cả. Do vậy, để bổ sung cho sai lầm của Nobel, các nhà khoa học trên hành tinh này lập ra giải Fields về toán học. Nói điều này cho thấy, Ngô Bảo Châu đoạt giải Fields cũng như giải Nobel về toán học vậy. Và qua đó cũng cho thấy anh là người có tư duy toán học siêu việt xứng đáng được vinh danh. Thậm chí, có nhiều người mến mộ dựng tượng để khuyến khích tinh thần học tập cho học sinh; nhiều quốc gia như Mỹ, Pháp và cả Việt Nam mời anh về cộng tác để phát triển ngành toán học.
 Về cá nhân, Ngô Bảo Châu sống khá bình dị so với danh tiếng toàn cầu của mình. Anh vẫn đi dạy toán miễn phí cho trẻ em nghèo. Ít quan tâm đến đấu đá chính trường dù với danh vọng của mình, anh hoàn toàn có thể bỏ quốc tịch Pháp để hoàn toàn sống ở Việt Nam làm quan chức. Nhưng với tinh thần của nhà khoa học, anh chỉ cộng tác với nhiều Viện nghiên cứu toán ở nhiều nước, trong đó, anh luôn cố gắng tìm cách phát triển ngành toán học Việt Nam với bằng chứng là anh nghe theo lời mời của Chính phủ về hỗ trợ cho Viện Toán ở quê hương.
 Việc phát hiện ra “hệ thần kinh khốn nạn” không liên quan đến toán học mà xuất phát bởi tấm lòng yêu thương đồng bào, yêu thương người nghèo khổ; đó chính là lòng nhân ái của nhà toán học nổi tiếng Ngô Bảo Châu. Số là sau khi biết thông tin về tỉnh Sơn La, là tỉnh nghèo nhất Việt nam chủ trương xây dựng quần thể tượng đài với chi phí lên đến 1.400 tỷ vnđ. Bao gồm việc xây dựng một loạt công trình với diện tích khoảng 20ha như quảng trường, tượng đài Bác Hồ, xây mới Trung tâm hành chính của tỉnh, khu tái định cư và giải phóng mặt bằng, đền thờ Bác Hồ và khu bảo tàng... trong khi trẻ em nghèo thất học lang thang, trường học như chuồng heo chuồng chó, bệnh viện như bãi rác chiến trường, người dân không có cơm ăn áo mặc, nữ thì đi sang Trung Quốc làm đĩ, trai tráng đi làm thuê phụ hồ, bán vé số hoặc trộm cắp. Số tiền 1.400 tỷ hoàn toàn có thể dùng để phát triển kinh tế cho tỉnh, phục vụ người dân thoát nghèo như làm đường xá cầu cống để thu hút đầu tư; dùng hỗ trợ cho việc giảm biên chế tinh gọn bộ máy giảm thủ tục phiền hà cho dân; dùng để hỗ trợ thuế cho các nhà đầu tư mở khu công nghiệp trên địa bàn tỉnh tạo việc làm cho dân, dùng để xây trường học và trả lương, cấp nhà cho các giáo viên tạo điều kiện cho trẻ em được đến trường; dùng để xây bệnh viện vừa tạo công ăn việc làm vừa phục vụ cho đồng bào dân tộc. Còn xây quần thể tượng đài và trung tâm hành chính chỉ để phục vụ cho quan chức ăn no mập béo xà xẻo công quỹ và đè nén ức hiếp dân lành mà thôi.
 Ai cũng thấy đó là sự bất công, là sự bóc lột dã man tàn khốc vì cùng là người trong một quốc gia mà bóc lột với nhau như thế là phi logic theo toán học; Thậm chí, ca dao có câu “Nhiễu điều phủ lấy giá gương-Người trong một nước phải thương nhau cùng”. Các quan chức và người dân cũng là người trong một nước nhưng tại sao lại tham nhũng khủng khiếp và bóc lột tàn ác và dã man chính đồng bào mình như thế? Ngô Bảo Châu đã phát hiện rằng những quan chức này khác đồng bào chúng ta vì họ có một “hệ thần kinh khốn nạn”.

 Những người có hệ thần kinh khốn nạn này là nhiều quan chức đảng viên cộng sản, các tuyên truyền viên (còn gọi là dư luận viên). Nhìn bên ngoài thì họ cũng giống như những người bình thường vì cũng có hệ thần kinh trung ương và hệ thần kinh ngoại biên; nhưng trong cơ thể họ có thêm hệ thần kinh khốn nạn. Biểu hiện của những người có hệ thần kinh khốn nạn là:
 1) Họ có những chủ trương dã man để bóc lột chính những đồng bào thân thuộc của mình như xây dựng quần thể tượng đài nguy nga tráng lệ và bỏ mặc người dân nghèo, bỏ trẻ em sống lang thang như loài thú hoang không dạy dỗ.
 2) Các quan chức đảng viên có hệ thần kinh khốn nạn này luôn có những bằng cấp đại học, tiến sĩ, giáo sư và thường có những phát ngôn bất bình thường. Chẳng hạn, ông Vũ Đức Đam, là người ký quyết định phê duyệt ngân sách xây dựng quần thể tượng đài 1.400 tỷ này đã phát ngôn rằng “nếu chúng ta không giáo dục cho con cháu rưng rưng khi hát Quốc ca thì đất nước không thể giàu mạnh”. Nghĩa là muốn đất nước giàu mạnh, chỉ cần các học sinh vừa hát quốc ca vừa khóc hu hu và rưng rưng nước mắt. Hoặc ông đại biểu quốc hội phát biểu “bán vé số là nghề có thu nhập cao nên cần phát triển cho người dân bán vé số để xóa đói giảm nghèo”...v.v...
 3) Nhà cửa của các quan chức có hệ thần kinh khốn nạn này rất giàu sang luôn tương phản với nhà của nhân dân và nguồn tiền của họ xây nhà đều từ tiền xương máu của nhân dân.
 4) Loại người có hệ thần kinh khốn nạn có đặc điểm nữa là ngụy trang rất giỏi. Mở miệng ra nói luôn vì dân vì nước nhưng thực chất là kẻ rất khốn nạn. Chúng mưu mô hiểm ác và nói dối như cuội. Khi nói dối, nếu tinh ý sẽ phát hiện tất cả bọn chúng thường xuyên lập luận ngụy biện bằng cách đánh tráo khái niệm và chụp mũ người khác. Thí dụ chúng thường gán ghép quan điểm ‘yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội” hoặc như có ai phê phán sai trái về chủ trương sai lầm làm khổ dân, chúng thường hỏi ngược lại rất trơ trẽn là “anh chị đã góp phần gì cho đất nước chưa” dù đó là trách nhiệm của chúng; hoặc chúng làm ra vẻ nhân từ nhưng hành vi của chúng là bóc lột hơn cả Bá Kiến ngày xưa trong tiểu thuyết. Còn ngụy biện thì nhiều vô kể, như đánh tráo khái niệm đảng và nhà nước, tự lấy bản thân mình là nhân dân; như nói rằng “Nhân dân đồng ý qua khảo sát ‘ thì toàn là ý kiến của nhóm lợi ích bọn chúng.
 5) Một đặc điểm nữa của loại người có thần kinh khốn nạn là chúng rất thích được khen, khen các kiểu nâng bi bốc thơm. Con đường Trường Chinh (Hà Nội) phải làm thẳng thì chúng cố tình xây cong và phải khen là “cong mềm mại”, dân nghèo thấy mẹ nhưng bọn chúng giàu có thì chúng tự khen là dân giàu. Chúng thích nghe tâng bốc và dùng các ngôn từ các ngôn từ đao to búa lớn như muôn năm, vĩ đại, quán triệt, lập trường, quan điểm, hoành tráng..v.v... và không bao giờ muốn nghe những lời nói thẳng nói thật của những người tốt. Ai mà nói thật về dân nghèo, vạch ra sai trái của chúng, tố cáo tham nhũng và phê phán các chính sách chủ trương của chúng thì chúng quy chụp là nói xấu chế độ và kết tội là phản động.
 6) Những kẻ có thần kinh khốn nạn này rất mưu mô và tiểu nhân. Khi kết luận người nào là phản động hoặc thù ghét ai đó, chúng tìm đủ mọi cách hãm hại như dùng hai cái bao cao su để tạo cớ bắt người, vu oan cho người khác và đủ các mánh khóe như lén đổ keo vào ổ khóa, đổ acid vào dây phanh xe, giả làm côn đồ chặn đường đánh đập..v.v... Chúng toàn làm những việc lén lút bẩn thỉu mà người đàng hoàng không thể nghĩ ra và làm được.
 Như vậy, Ngô Bảo Châu đã dùng lòng nhân ái của mình và đã có phát hiện mới về hệ thần kinh khốn nạn. Do loài người chỉ có hai hệ thần kinh là thần kinh trung ương và hệ thần kinh ngoại biên. Còn ai có “hệ thần kinh khốn nạn” chắc chắn không tồn tại trong cơ thể con người mà thuộc một giống loài khác có hình dạng bên ngoài giống con người chúng ta nhưng không phải. Đó là giống loài khác. Thật là một phát hiện sâu sắc và thâm thúy của Ngô Bảo Châu.

 (hình ảnh giáo sư Ngô Bảo Châu dạy học cho trẻ em nghèo để khuyến khích tinh thần học tập cho các em)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét