Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

Đập chết con chuột đầu đàn-Bình không vỡ


Đặng Xương Hùng

27-1-2016

1


. Chung quy đại hội 12 chỉ có hai việc chủ yếu : loại Nguyễn Tấn Dũng và khẳng định kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê nin. Hai việc đều đã xong. Có thể coi đây là thắng lợi khá nhọc nhằn của ông Trọng, mà trong cả nhiệm kỳ 5 năm, ông cố loay hoay làm mà không được việc.

Ông Trọng nổi tiếng với những phát biểu rất « ngộ », mà tiêu biểu nhất hai câu rất « thật lòng », toát lên phần nào con người ông. Đó là, đánh chuột đừng để vỡ bình – đến cuối thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.

« Đánh chuột không vỡ bình », trước tiên là câu thanh minh hơi « ngây ngô» của ông rằng, ông rất biết con chuột này là nguyên nhân làm xấu cái đảng của ông ; ông và cộng sự của ông có đủ khả năng đập chết nó nhưng chẳng qua vì đại cục – cái bình mà chúng tôi không làm tới mà thôi. Thứ nhì, câu này cho thấy ông quý cái bình, quý việc bảo vệ chế độ cho đảng, còn hơn là đánh chết con chuột cho nhân dân.

Tội nghiệp cho dân tộc Việt Nam ở chỗ ông không đủ khả năng để thấy rằng, con chuột đầu đàn chết, thì vẫn còn vô số chuột con trong bình. Và rằng, chính cái bình mới là nơi sản sinh ra chuột.

Ông đã thể hiện cái lú của ông một cách rất thật thà khi ông phát biểu : « đến cuối thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa ». Thứ nhất, ông quá thiếu năng lực để đi đến nhận biết rằng chủ nghĩa xã hội chỉ là thứ không tưởng. Tiếp theo, ở câu này ông ra vẻ thách thức để tỏ « khiêm tốn » rằng, việc đưa một đất nước lên chủ nghĩa xã hội là công việc hết sức phức tạp, đầy khó khăn, đời tôi chưa xong đâu, phải trăm năm nữa mới xong, mọi người cứ yên tâm, đừng thúc giục, đừng sốt ruột.

Đại hội 12 có thể dán mác là đại hội Nguyễn Phú Trọng. Ông đã thực hiện được hai mục tiêu của ông : đánh chết con chuột Nguyễn Tấn Dũng và tiếp tục làm Tổng Bí thư để dẫn dắt dân tộc Việt Nam tiến lên chủ nghĩa xã hội trong vòng một trăm năm tới.

2. Ông Nguyễn Phú Trọng là một người hiền lành, có trước có sau. Ông đã có hình thức đền bù xứng đáng cho những nạn nhân trong vụ đánh chuột của ông. Vì nghe ông mà Nguyễn Bá Thanh, tan tành sự nghiệp lớn và mất mạng. Nay ông đã đền bù cho con trai ông Thanh là Nguyễn Bá Cảnh, cho vào Thành ủy Đà nẵng. Vì ông mà Vương Đình Huệ, lật đật ba bốn năm qua, nay được vào Bộ Chính trị. Hơn nữa, ông đánh chuột bố, nhưng cũng cho chuột con Nguyễn Thanh Nghị, vào trung ương, rồi làm bí thư Kiên Giang. Ở vụ này, ông cũng tính chán rồi, không nên đẩy Nguyễn Tấn Dũng vào chân tường, dễ kiểu được làm vua thua làm giặc, vỡ bình như chơi.

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

Đại hội đảng CSVN trong con mắt một nhà báo nước ngoài



Thomas A. Bass

Foreign Policy, 21 tháng Một 2016

Dịch giả Trần Ngọc Cư

Việt Nam là một mô hình trùng chập (a moiré pattern): Nhìn quốc gia theo hướng này thì bạn sẽ thấy một xã hội có nguyện vọng vươn cánh vào tương lai. Nhưng nhìn theo một hướng khác thì bạn sẽ thấy nó là một nhà tù lỗi thời giam giữ bất cứ người nào không chịu đi theo đường lối của Đảng. Những người ngồi sưởi nắng trên boong tàu chỉ tập trung vào những bãi biển đẹp, thức ăn ngon, sự thu hút như một điểm đến của du lhách. Trong khi đó, những người theo dõi nhân quyền lại tập trung vào những mô hình đàn áp của chế độ.

Vâng, quốc gia này đang mở cửa với phương Tây và phát triển nhanh chóng. Tuy nhiên - mặc dù có những duyên dáng sáng sủa - Việt Nam là một văn hóa suy đồi. Chế độ kiểm duyệt đã bóp nghẹt tiếng nói của những văn nghệ sĩ ưu tú và đẩy họ vào con đường lưu vong. Những tiểu thuyết gia và thi sĩ xuất chúng không còn viết lách công khai, ngoại trừ việc lưu hành tác phẩm của họ bằng những hình thức xuất bản chui. Ngành báo chí là một doanh nghiệp thối nát do nhà nước kiểm soát. Ngành xuất bản cũng thế. Sử học là một ngành nhạy cảm [nguy hiểm] không ai dám nghiên cứu. Các tự do tôn giáo, tư tưởng, ngôn luận – trưởng ban tuyên giáo thẳng tay ngăn chặn tất.


Từ 20 đến 28 tháng Giêng, Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) tổ chức tiệc heo quay ngũ niên thứ 12 mệnh danh Đại hội Đảng. Khoảng 1.500 đảng viên sẽ tụ tập ở Hà Nội để thông qua một kế hoạch kinh tế ngũ niên và chuẩn thuận danh sách đề cử các ứng viên vào Ủy ban Trung ương Đảng, Bộ Chính trị gồm 16 nhân vật chóp bu, và Tổng bí thư Đảng (cha nội ngồi đầu bàn tiệc). Tham nhũng từ trên xuống dưới, bị trương lên vì hệ thống ô dù và trung thành với chủ nghĩa xã hội thân hữu cũng như lợi ích nhóm, ĐCSVN ra sức duy trì sự kềm kẹp đối với chính phủ, quân đội, báo chí, và 93 triệu dân Việt Nam. “Chế độ Mác-xít cần đến một nhà độc tài, và một nhà độc tài cần đến cảnh sát mật vụ, và đó là tận thế,” một người tị nạn đồng thời là một nhà văn Nga, ông Vladimir Nabokov phát biểu như vậy.

Các nhà quan sát quốc tế nghiên cứu các đại hội ĐCSVN để tìm những dấu hiệu cho thấy phe phái nào trong đảng sẽ thắng thế. Trong vài tuần tới, bạn đọc hãy trông chờ những bài báo nói về phe thân Tây phương thắng phe thân Trung Quốc, hay trái lại. Hội chứng tự mê hoặc về những dị biệt tiểu tiết này đánh mất điểm chính. Điều mà khoảng 4,5 triệu đảng viên muốn là tiền huê hồng trong trò cá cược [their vig]. “Nom như thiên hạ đang đấu đá nhau dưới một tấm thảm,” nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh nói về những buổi họp kín để đưa ra những lãnh đạo Việt Nam.

Kết cục bi thương



Quốc Phùng

12-1-2016

Đại hội Đảng CSVN lần thứ 12 rồi cũng kết thúc, dù kết quả thế nào thì vận mệnh tang tóc cho đảng CSVN cũng đã được hình thành. Chưa bao giờ Hà Nội lại căng thẳng và náo động trước đại hội Đảng như vậy với hơn 5.000 binh sĩ tinh nhuệ chống bạo loạn, nhiều xe cơ giới và bao nhiêu phương tiện đàn áp được huy động về thủ đô. Chưa kể những phi cơ yểm trợ của Trung Cộng sẽ vần vũ trên bầu trời Hà Nội khi được phối trí qua đạo luật “Chống khủng bố” do Quốc Hội Trung Cộng ban hành ngày 27-12-2015, cho phép các lực lượng quân sự của Trung Cộng được quyền can thiệp ở nước ngoài!

Họ chuẩn bị chống ai mà dữ dằn quá vậy? Một nhúm nhỏ các nhà đấu tranh dân chủ chăng? Hay dân oan bạo loạn? Chắc không phải vậy! Vì với lực lượng vũ trang hiện đại, tân tiến và đông đảo bảo vệ đại hội Đảng như thế thì dù có nguyên một sư đoàn “phản loạn” kéo về uy hiếp Bộ Chính Trị, chắc cũng không lọt qua được vòng đai phòng vệ thủ đô.

Như vậy những động thái biểu diễn “cơ bắp” nêu trên có ý nghĩa gì? Theo trang tin của BBC ngày 30-12-2015, “Trong một diễn biến hiếm có, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam lên tiếng bác bỏ thông tin trên mạng “xuyên tạc” chuyến thăm Trung Quốc của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng.” Ông Đinh Thế Huynh phát biểu: “Tôi khẳng định Trung Quốc không thể tác động vào Đại hội 12 của Đảng”, ông Đinh Thế Huynh nói, theo trang VietnamNet.

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

Trọn vẹn lễ tưởng niệm Tử sĩ Hoàng Sa tại Hà Nội 19-01-2016




19-1-2016

 Khoảng 200 người dân Hà Nội theo lời thông báo của No U Hà Nội đã mang hương, hoa tới chân tượng đài Lý Thái Tổ, Hồ Gươm để tưởng niệm anh linh của 74 Anh hùng Liệt sỹ của Quân đội Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh tại trận Hải chiến Hoàng Sa ngày 19 tháng 1 năm 1974 – 42 năm trước.

Vào ngày 19/01/1974, chính quyền Trung Cộng đã nổ súng xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và giết hại 74 chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà đang bảo vệ mảnh đất thiêng liêng đó của Tổ quốc.

Cho đến ngày hôm nay, điều đó vẫn không thay đổi. Trung Cộng vẫn tiếp tục chiếm đóng, xâm lấn biển đảo và giết hại, áp bức đồng bào ta. Chính quyền cộng sản Trung Quốc ngày càng bộc lộ rõ nó là kẻ thù trực tiếp, nguy hiểm nhất tới hoà bình và sự phát triển của dân tộc Việt Nam.
Hà Nội đã cử một lực lượng an ninh vừa phải tới hiện trường để giám sát buổi lễ. Một số nhân viên an ninh quay phim ghi lại những hình ảnh của bà con.
Không có dư luận viên nào được điều tới để phá đám. Tất cả các nhân viên an ninh có mặt không hề có bất cứ một động thái nào ngăn cản, đàn áp, hoặc đe dọa nhóm người tham gia lễ tưởng niệm.


 Tất cả các hoạt động trong dự kiến của anh chị em No U đều được thực hiện trọn vẹn.

 Anh Lã Việt Dũng – thay mặt anh chị em đọc Diễn văn tưởng niệm nhớ 74 tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh tại Hoàng Sa 42 năm trước:

Kính thưa anh chị em cô bác!

Cách đây đúng 42 năm – ngày 19/01/1974 – chính quyền cộng sản Trung Quốc đã nổ súng xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa, giết hại 74 quân nhân Việt Nam Cộng Hoà, những người đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ Tổ quốc.

Hôm nay, trong giờ phút linh thiêng, xúc động này, chúng ta có mặt ở đây để tưởng nhớ và tôn vinh những người con thân yêu của Tổ quốc đã hi sinh thân mình để bảo vệ mảnh đất cha ông. Chúc các anh yên nghỉ nơi biển sâu sóng dữ, chúc cho gia đình, người thân các anh được ấm no, hạnh phúc, được tôn trọng và thừa nhận trong lòng nhân dân Việt Nam!

Kính thưa anh chị em cô bác! Lịch sử luôn công bằng và không dễ bị bóp méo bởi những luận điệu xuyên tạc. Sự thật rõ ràng là các anh, 74 quân nhân Việt Nam Cộng Hoà, đã anh dũng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, không một ai bỏ chạy hay đầu hàng trước quân thù mà giờ đây nhiều kẻ đang gọi là bạn, là đồng chí. Nhưng cũng chính vì lẽ đó mà sự hi sinh của các anh bị rơi vào quên lãng, thậm chí bị xúc phạm cho đến tận hôm nay. Vì vậy, việc chúng ta có mặt ở đây để thắp một nén hương tưởng nhớ các anh là một sự tri ân, một sự khẳng định người dân Việt Nam không bao giờ quên công ơn, xương máu của các anh, cũng như không bao giờ quên mảnh đất biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa thân yêu đang nằm trong tay giặc.

Kính thưa anh chị em cô bác! Chúng ta, người dân Việt Nam, không ghét bỏ hay hận thù nhân dân Trung Quốc; nhưng chúng ta có trách nhiệm phải khẳng định, phải lên tiếng rằng chính chính quyền cộng sản Trung Quốc là kẻ thù trực tiếp, nguy hiểm nhất tới hoà bình và sự phát triển của nhân dân Việt Nam. Từ khi xâm chiếm Hoàng Sa đến nay, Trung Cộng không ngừng dùng mọi biện pháp xâm lấn, chiếm đóng, chia rẽ, mua chuộc, áp đặt tư tưởng lên nhân dân Việt Nam dù bằng chiến tranh hay dưới vỏ bọc hoà bình, hữu nghị. Họ không phải là bạn bè, càng không phải là đồng chí. Không có đồng chí nào lại liên tiếp gây chiến từ Hoàng Sa 1974, biên giới phía Bắc 1979 đến Gạc Ma – Trường Sa 1988; không có bạn bè nào ngang nhiên cắm giàn khoan thăm dò dầu khí vào lãnh thổ người khác; càng không có cái hữu nghị nào trước kẻ thù luôn tìm cách lũng đoạn kinh tế, chính trị và tuồn hàng hoá, thực phẩm độc hại vào đất nước Việt Nam bằng vỏ bọc hợp tác, hoà bình.

Kính thưa anh chị em cô bác! Chúng tôi tin rằng phần lớn người dân Việt Nam ngày nay đã thức tỉnh trước hiểm hoạ Trung Quốc, ngoại trừ một số kẻ nhắm mắt làm ngơ để giữ quyền lực và trục lợi. Những kẻ đó, một mặt che dấu, xuyên tạc lịch sử, một mặt tiếp tay cho sự lũng đoạn, đô hộ của Trung Cộng bằng cách tiêu diệt sự tự do, quyền làm chủ của nhân dân Việt Nam, tìm cách ngăn cản đất nước Việt Nam phát triển vững mạnh. Vì vậy, việc chúng ta ở đây hôm nay có một ý nghĩa quan trọng, lớn lao. Đó là sự khẳng định chúng ta có quyền tự do hội họp, tự do ngôn luận, tự do tưởng nhớ những người con đã hi sinh xương máu để bảo vệ Tổ quốc; và chúng ta không sợ sự đàn áp của bất cứ thế lực nào!

Thay mặt anh em No-U, tôi xin chân thành cảm ơn anh chị em cô bác đã đến đây hôm nay!

Hoàng Sa – Việt Nam!
Trường Sa – Việt Nam!
Đả đảo Trung Quốc xâm lược .



                                                              Blog Tễu

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Đảng Cộng sản VN đánh phá buổi tưởng niệm 40 năm ngày Hoàng Sa bị bọn xâm lược Tàu Cộng đánh cướp : Ai gây tội ? Ai có tội ? Ai chịu tội ?



Nguyễn Hùng

Ngày 22/01/2014

Nhìn những đoạn video clip, những tấm hình chụp lại cảnh tượng đau lòng trước tượng đài Lý Thái Tổ vào buổi sáng ngày 19/01/2014 nhân buổi lễ do dân chúng yêu nước tại Hà Nội tưởng niệm 40 năm ngày Tổ quốc Việt Nam bị bọn đại hán xâm lược Tàu đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam trước sự  xả thân liều chết chống trả rất anh dũng can trường của những chiến sĩ Quân Luc Việt Nam Cộng Hòa, dân chúng Việt Nam lại một lần nữa thấy tận mắt tính nhục, tính bán nước, tính Tàu của đảng cộng sản Việt Nam qua những thanh niên công an trẻ ở lứa tuổi của thế hệ 8X trong bộ đồng phục thắt cà vạt trông rất tân thời nhưng đầu óc u mê, những tên thanh niên khác mặc đồ dân thường cũng bảnh bao trông rất học thức thuộc thành phần con cháu cán bộ đảng viên các cấp của đảng cộng sản Việt Nam tại thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến cũng là lực lượng công an trẻ tuổi trá hình đóng vai côn đồ, du đảng của đảng.


Ngày 19 tháng 01 là một ngày đau lòng nhất trong năm của Việt Nam. Ngày đánh dấu bọn xâm lược Tàu cộng đã chiếm đoạt quần đảo Hoàng Sa, từ năm 1974. Dù cho quần đảo này lúc đó do chính quyền Việt Nam Cộng Hòa của phân nữa Tổ quốc Việt Nam từ Vĩ tuyến 17 quản lý nhưng cũng là một phần da thịt của Việt Nam từ ải Nam Quan đến mủi Cà Mau. Nếu là người Việt Nam chân chính không phân biệt đảng phái hay quan điểm chính trị, chúng ta triệu người như một đều xem ngày này là ngày quốc hận, ai ai cũng nôn nóng tìm đủ mọi phương cách, mọi kế sách tống khứ bọn Tàu xâm lược để giành lại quần đảo Hoàng Sa trở về với đất mẹ.

Nhà nước Việt Nam hiện nay- dù có được chính danh hay chỉ tự phong – với danh nghĩa là đại diện cho Việt Nam về đối nội và đối ngoại, phải có trách nhiệm tổ chức lễ tưởng niệm mỗi năm và đặc biệt trang trọng hơn vào những thời điểm đánh dấu mốc 10, 20, 30, và nay là 40 năm ngày quần đảo Hoàng Sa bị bọn bá quyền xâm lược Tàu xâm chiếm trái phép bằng vũ lực.

Trong nhiều thập niên qua chính quyền của đảng cộng sản Việt Nam vì lý do này lý do khác đã cố tình che dấu, bưng bít với toàn dân nổi đau quần đảo Hoàng Sa bị bọn xâm lược Tàu xâm chiếm bằng vũ lực- trước kia với người dân tại miền Bắc và từ 30/04/1075 trên toàn quốc. Không những người Việt Nam sinh sau ngày 30/04/1975 mà hầu hết dân chúng, đảng viên đảng cộng sản và cả một số lớn trí thức sống dưới chế dộ cộng sản miền Bắc đã không hay biết gì về sự kiện quần đảo Hoàng Sa bị cộng sản Tàu đánh chiếm từ ngày 19/01/1974. Lời thố lộ chân tình của nghệ sĩ ưu tú  Kim Chi là một bằng chứng, bà cho biết:  “Mãi đến những ngày gần đây, qua email của bạn bè gửi tới tôi mới biết chuyện có bảy mươi tư chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh năm 1974 để bảo vệ hải đảo Hoàng Sa. Điều này thật là một tệ hại đối với kiến thức của tôi”, và lời nói các sinh viên trẻ hiện nay là một bằng chứng đau lòng nữa về chính sách ngu dân, nô lệ Tàu của đảng cộng sản Việt Nam: “Tôi mới biết về cuộc hải chiến này cách đây 3 năm (2011), cuộc chiến do Trung Quốc xâm lược quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam và 74 người lình VNCH đã hi sinh để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, máu thịt cha ông”. Tin mất biển đảo Hoàng Sa ngày 19/01/1974 rồi một phần Trường Sa ngày 14/03/1988 đã bị đảng cộng sản Việt Nam bưng bít hoàn toàn. Mãi cho đến chỉ vài năm vừa qua người dân cả nước mới biết tin tức về Hoàng Sa, Trường Sa qua các lần ngư dân miền Trung đánh bắt cá và ngư sản tại vùng quần đảo Hoàng Sa bị hải quân Tàu bắn giết, bắt tịch thu tàu thuyền đòi tiền chuộc mạng được một số báo chí đăng tải. Từ khi đó người dân cả nước bắt đầu quan tâm đến quần đảo Hoàng Sa. Dân chúng cả nước với lòng yêu nước luôn có trong tim, bắt đầu từ năm 2007 dân chúng Việt Nam lien tục xuống đường lên án bọn xâm lược Tàu cộng tại Bắc Kinh khi họ tuyên bố thành lập thành phố Nam Sa tại quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam mà họ đang chiêm đóng phi pháp bất chấp luật pháp quốc tế. Đó là một trong số vô vàn việc làm tội lỗi của tất cả các thế hệ lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam, bắt đầu từ ông Hồ Chí Minh rồi Trường Chinh, Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nồng Đức Mạnh, và cuối cùng là tổng bí thư hiện nay Nguyễn Phú Trọng. Tội thông đồng với bọn bành trướng đại hán Tàu cộng từ thời kỳ Hồ Chí Minh làm chủ tịch đảng cộng sản 1954 đến 1969 với công hàm mang tính chất bán nước  do Phạm Văn Đồng ký vào năm 1958 và tiếp tục với các thế hệ lãnh đạo kế tiếp của đảng cộng sản Việt Nam sẽ được lịch sử phê phán và định tội.

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Chia tay Mùa Đông


Ha Vinh



Hàn phong bụi cuốn lá vàng phơi.
Hạt nắng Đông-Ngàn xao xác rơi.
Rừng thiêngYên-Thế bừng xuân mớ
Đất lành Hương-Vĩ hoa ngập trời.
Vội vã về đâu Mùa Đông ơi ? !
Lang thang gió Bắc lạc quanh đồi.
Heo hút Đông sau xa vời vợi.
Xuân - Thu mấy độ lá vàng rơi.


               Miền núi Bắc Giang 2013

40 năm sau : Lịch sử đang lặp lại

/06/2015

 Nguyễn Quang Dy



Có lẽ chúng ta đã tạo ra một quái vật Frankenstein”
(Richard Nixon nói với William Safire (bình luận gia của New York Times) năm 1994, trước khi chết).
 40 năm sau Chiến tranh Việt Nam, cuối cùng người Mỹ và Việt Nam đang làm những gì mà họ đáng lẽ phải làm từ năm 1978 khi nước Việt Nam thống nhất rất cần hòa giải và hợp tác với Mỹ (là kẻ thù cũ) để tái thiết và đối phó với hiểm họa mới từ Trung Cộng (là anh em bạn thù); hoặc từ năm 1945 khi nước Việt Nam mới do Hồ Chí Minh đứng đầu đang cố giành sự ủng hộ của Mỹ để hóa giải sự thù nghịch của nước Pháp thực dân và Trung hoa Dân quốc; hoặc từ năm 1875 khi vua Tự Đức cử ông Bùi Viện sang Mỹ tìm kiếm sự ủng hộ để chống lại ý đồ nước Pháp thực dân muốn biến Annam thành thuộc địa. Nhưng hai nước đã để tuột mất những cơ hội lịch sử, bây giờ phải “trở về tương lai”, sau khi bị bầm dập bởi cuộc chiến tranh sai lầm đẫm máu, và lãng phí quá nhiều thời gian, sức lực và mạng sống vào những trò chơi hậu chiến điên khùng, bao gồm cái gọi là “Chiến tranh Đông Dương lần thứ ba” không kém khốc liệt giữa “anh em bạn thù” và những đồng minh mới của họ.

 Đấy là phác thảo nhanh bức chân dung đầy bi kịch của quan hệ Việt-Mỹ. Thật trớ trêu là tương lai quan hệ Việt-Mỹ lại gắn liền với tương lai của Biển Đông, mà tương lai của Biển Đông nay lại gắn liền với quan hệ Trung-Việt, cũng như quan hệ Trung-Mỹ. Để làm rõ những khía cạnh đầy uẩn khúc của những mối quan hệ này, hãy bình tâm xem lại một số bối cảnh lịch sử có liên quan và một số biến chuyển gần đây, như những dấu hiệu mới.
Ngăn chặn Trung Quốc: Trở về tương lai?  
 Ai quan tâm đến lịch sử chắc vẫn nhớ 60 năm về trước (sau chiến tranh Triều Tiên và Điện Biên Phủ), Mỹ đã triển khai chiến lược Ngăn chặn Trung Cộng bằng cách sử dụng SEATO (South East Asia Treaty Organization) làm cơ chế an ninh tập thể ở Đông Nam Á. Chẳng có gì sai khi Mỹ ngăn chặn Trung Quốc lúc đó cũng như bây giờ khi họ hung hăng trỗi dậy và bành trướng ở khu vực, bằng cách “xoay trục sang Châu Á” để tái cân bằng lực lượng, và sử dụng TPP (Tran-Pacific Partnership) làm khuôn khổ hợp tác mới ở khu vực. Nhưng mục đích kinh tế của TPP có lẽ không quan trọng bằng mục đích chiến lược.
 Nói cách khác, đây là trò “rượu cũ bình mới”. “Rượu cũ” là mối đe dọa tiềm ẩn của chủ nghĩa bành trướng bá quyền Đại Hán (không hề thay đổi). “Bình mới” là Trung Quốc nay áp đặt “Đường Lưỡi bò” và dùng dàn khoan để lấn chiếm Biển Đông, và ráo riết xây dựng các đảo nhân tạo và công trình quân sự tại các đảo san hô mà họ chiếm ở Hoàng Sa và Trường Sa, hòng kiểm soát Biển Đông (như “lợi ích cốt lõi”). “Rượu cũ” là Mỹ “Ngăn chặn” Trung Cộng, và “bình mới” là trò chơi TPP (thay cho “SEATO”). Quan hệ Trung-Việt đầy phức tạp vừa là đối tác chiến lược (cùng ý thức hệ), vừa là đối thủ chiến lược (do tranh chấp chủ quyền). Đó là mối quan hệ bất bình thường (vừa yêu vừa ghét) như “anh em thù địch”. Nhưng lúc này thật là dại dột và bất khả thi, nếu Việt Nam cố duy trì nguyên trạng mối quan hệ bất bình thường đó bằng cách đong đưa và đi trên dây để cân bằng quan hệ với cả Trung Quốc và Mỹ.