Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Nhận xét về văn bản chèn thêm vào điều 4 Hiến pháp




  “Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân về những quyết định của mình.”
   Câu này đã khiến một số người hâm mộ đảng hân hoan ca ngợi. Thực ra có gì là mới ở đây hay không ? Thế nào là “gắn bó mật thiết” ? “Gắn bó” như hiện nay đã đủ hay đã quá “mật thiết” ? “Phục vụ nhân dân” thế nào thì bấy lâu đã rõ; “Chịu sự giám sát” hay “đành chịu sự giám sát”? Nhân dân “giám sát” thế nào? Một khi mọi chuyện tày đình đều diễn ra ở những nơi kín cổng cao tường, được súng ống bảo vệ nghiêm ngặt? Giả sử bằng cách nào đó mà biết được chút chuyện “thâm cung”, thì đành ngậm miệng, hay nông nổi phát ngôn, để rồi có thể bị khép vào “tội cố ý” hay “tội vô tình làm lộ bí mật nhà nước” (Điều 263 và Điều 264 Bộ luật hình sự)? Và “giám sát” để làm gì? Nếu được phép “giám sát”, nhưng khi phát hiện ra điều sai trái thì cũng chỉ có thể bó tay bất lực và thêm ấm ức, thì “quyền giám sát đảng” có hơn gì so với “quyền được tò mò, nhòm ngó chuyện riêng của nhà hàng xóm”? Thế nào là “chịu trách nhiệm trước nhân dân”?
   Ăn chán, phá chán cũng chỉ cần buông một câu “xin chịu trách nhiệm” là xong, vậy thì tội gì mà không ăn, không phá? Toàn là mỹ từ chung chung, vô định, phù hợp với mục đích tuyên huấn, nhằm mê hoặc và ru ngủ người đọc, chứ không thể dùng để diễn đạt các ràng buộc pháp lý.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét